Thursday, December 23, 2010
X-mas party/games for kids
I just had an X-mas game party for my kid students of LET'S GO English class.
The party had singing session, where the students, with the musical support by two of friends from Hai Phong Blind Students' School, reviewed and performed the songs they had learned in my English class. Also, we had a quiz with funny questions for the kids on their English vocabulary, pronunciation and grammar.
We also invited an American teacher of English, teacher Todd from Hai Phong university.
This is a second extra-curriculum activity of my home English class (For the 1st one, I organized one trip for the children to travel from Kien An to Hai Phong center to see Water Puppetry in Song Cam Theatre - which waw highly appreciated by the children and their parents).
My want is to be able to continue to have these kids of activities in my class because I think those activities not only help the kids to relax after their stressful and hard curricula from their school but also help them to feel more excited about their English lessons plus they can learn some other knowledge (history, art, life skills...) besides English. Also, through these activities, English will be penetrated by them in a natural way...
Tuesday, November 9, 2010
cuoc hoi ngo cung ba Hang xom
Ngày xưa, thời tôi học đại học ở HN, tui đã có những người hàng xóm tốt bụng, trong đó có một bà hàng xóm liền kề phòng trọ. Bà cũng học cùng trường BK.
Sẽ chẳng bao giờ tôi quên hình ảnh khi lần đầu tiên bà nhập hộ khẩu tại xóm trọ sinh viên của tôi. Lúc đó vào đợt nghỉ hè, xóm trọ vắng lắm (sinh viên về nghỉ hè - duy có tôi vẫn ở lại HN tìm nhà và cũng mới nhập khẩu vào xóm trước bà một tháng gì đó). Và một ngày kia, một người nhập cư vào xóm; tôi đã mon men làm thân (nhưng dường như lúc đầu việc làm thân diễn ra không hề dễ dàng chút nào vì người công dân mới đó có vẻ còn rất đề phòng mọi thứ ở khu xóm trọ này).
Nhưng rồi, dần dần tôi và người đó đã chính thức trở thành hàng xóm (chắc chắn rồi vì tôi là người tốt mà hi hi) mà đến giờ tôi cũng chẳng nhớ là quá trình đó diễn ra như thế nào. Chỉ nhớ rằng, dãy nhà của tôi, mà ít nhất là tôi đã cảm thấy cuộc sống nhảy múa hát ca hơn từ đó. Không biết bà hàng xóm đó còn nhớ không khi mà một ông hàng xóm đã hào hứng gõ cửa và khoe: "Bài hát mình yêu cầu bây giờ đang được phát trên radio đây này! Nghe thử đi...!" và bằng mọi cách rủ bà hàng xóm sang nghe bài hát đó phát ra từ chiếc radio made in China 250 nghìn Việtnamizđồng của tôi lúc bấy giờ. Đó là những khoảnh khắc cuộc sống vô cùng bình dị thôi nhưng với tôi, nó vô cùng trong trẻo và đáng nhớ.
Còn cả những buổi tối mùa đông giao lưu giữa các phòng, các cư dân dãy nhà trọ tụ tập nói chuyện luyên thuyên, kể chuyện ma, tôi tra tấn họ bằng giọng hát của mình, ăn ngô rang, nếm cá kho (mà nếm gần hết nồi), vay gạo, mượn nồi cơm, xin nước uống, trốn vé vào công viên Thống nhất... Không kể hết được nhưng thật sự đó là những ký ức đẹp không thể nào quên (Các bạn ah, thời sinh viên của tôi, thời gian ở xóm trọ vui hơn thời gian trên lớp đại học).
Thế rồi, cuộc sống trôi đi: Chúng tôi tốt nghiệp, mải mê đi kiếm việc làm, rồi bắt đầu với những bộn bề cuộc sống nên có những khoảng thời gian dài những người hàng xóm không giữ liên lạc nhưng thực sự, tôi luôn nhớ mãi những kỷ niệm đó; ít nhất là bây giờ có cái mà ôn lại.
Trái đất thì quá nhỏ, tôi đi làm ở Thanh Hóa gần 1 năm, sau đó làm ở HP gần 3 năm, sau đó quay lại làm ở HN và tất nhiên là gặp lại bà hàng xóm rồi. Bây giờ bà hàng xóm cũng đã trưởng thành nhiều lắm. Bà ý đang làm công việc mà tóm lại giống như ngày giờ kiểm soát quy trình sản xuất thiết bị của một tập đoàn Nhật Bản nổi tiếng để đảm bảo quy trình sản xuất đó tuân theo những quy định về môi trường (Đảng và chính phủ biết ơn bà hàng xóm lắm đấy nha he he he!).
Chùm ảnh bà hàng xóm đi chơi chợ Hàng ở Hải PHòng:
Nhưng rồi bây giờ, tôi lại quay lại Hải PHòng làm việc. Và mong ước bấy lâu (từ lúc còn ở dãy nhà thuê) là một ngày nào đó sẽ về thăm quê nhau đã thành hiện thực. Bà hàng xóm đã cất công về thăm nhà tôi ở Kiến An và thăm các bạn tôi.
Thế là tôi vui vui lắm rồi. Giờ đây, tôi và bà hàng xóm mỗi người mỗi nơi nhưng bà hàng xóm nói rằng nếu có số phận (mà tôi dùng từ là "có duyên") thì sẽ gặp lại nhiều, thậm chí sẽ lại chung hộ khẩu ấy chứ!
Thế nhé, chúc bà hàng xóm luôn vui và sẽ thấy thú vị khi đọc mấy dòng hồi tưởng này.
Và nhớ là sau khi đọc phải comment đấy!
BBb
Sẽ chẳng bao giờ tôi quên hình ảnh khi lần đầu tiên bà nhập hộ khẩu tại xóm trọ sinh viên của tôi. Lúc đó vào đợt nghỉ hè, xóm trọ vắng lắm (sinh viên về nghỉ hè - duy có tôi vẫn ở lại HN tìm nhà và cũng mới nhập khẩu vào xóm trước bà một tháng gì đó). Và một ngày kia, một người nhập cư vào xóm; tôi đã mon men làm thân (nhưng dường như lúc đầu việc làm thân diễn ra không hề dễ dàng chút nào vì người công dân mới đó có vẻ còn rất đề phòng mọi thứ ở khu xóm trọ này).
Nhưng rồi, dần dần tôi và người đó đã chính thức trở thành hàng xóm (chắc chắn rồi vì tôi là người tốt mà hi hi) mà đến giờ tôi cũng chẳng nhớ là quá trình đó diễn ra như thế nào. Chỉ nhớ rằng, dãy nhà của tôi, mà ít nhất là tôi đã cảm thấy cuộc sống nhảy múa hát ca hơn từ đó. Không biết bà hàng xóm đó còn nhớ không khi mà một ông hàng xóm đã hào hứng gõ cửa và khoe: "Bài hát mình yêu cầu bây giờ đang được phát trên radio đây này! Nghe thử đi...!" và bằng mọi cách rủ bà hàng xóm sang nghe bài hát đó phát ra từ chiếc radio made in China 250 nghìn Việtnamizđồng của tôi lúc bấy giờ. Đó là những khoảnh khắc cuộc sống vô cùng bình dị thôi nhưng với tôi, nó vô cùng trong trẻo và đáng nhớ.
Còn cả những buổi tối mùa đông giao lưu giữa các phòng, các cư dân dãy nhà trọ tụ tập nói chuyện luyên thuyên, kể chuyện ma, tôi tra tấn họ bằng giọng hát của mình, ăn ngô rang, nếm cá kho (mà nếm gần hết nồi), vay gạo, mượn nồi cơm, xin nước uống, trốn vé vào công viên Thống nhất... Không kể hết được nhưng thật sự đó là những ký ức đẹp không thể nào quên (Các bạn ah, thời sinh viên của tôi, thời gian ở xóm trọ vui hơn thời gian trên lớp đại học).
Thế rồi, cuộc sống trôi đi: Chúng tôi tốt nghiệp, mải mê đi kiếm việc làm, rồi bắt đầu với những bộn bề cuộc sống nên có những khoảng thời gian dài những người hàng xóm không giữ liên lạc nhưng thực sự, tôi luôn nhớ mãi những kỷ niệm đó; ít nhất là bây giờ có cái mà ôn lại.
Trái đất thì quá nhỏ, tôi đi làm ở Thanh Hóa gần 1 năm, sau đó làm ở HP gần 3 năm, sau đó quay lại làm ở HN và tất nhiên là gặp lại bà hàng xóm rồi. Bây giờ bà hàng xóm cũng đã trưởng thành nhiều lắm. Bà ý đang làm công việc mà tóm lại giống như ngày giờ kiểm soát quy trình sản xuất thiết bị của một tập đoàn Nhật Bản nổi tiếng để đảm bảo quy trình sản xuất đó tuân theo những quy định về môi trường (Đảng và chính phủ biết ơn bà hàng xóm lắm đấy nha he he he!).
Chùm ảnh bà hàng xóm đi chơi chợ Hàng ở Hải PHòng:
Nhưng rồi bây giờ, tôi lại quay lại Hải PHòng làm việc. Và mong ước bấy lâu (từ lúc còn ở dãy nhà thuê) là một ngày nào đó sẽ về thăm quê nhau đã thành hiện thực. Bà hàng xóm đã cất công về thăm nhà tôi ở Kiến An và thăm các bạn tôi.
Thế là tôi vui vui lắm rồi. Giờ đây, tôi và bà hàng xóm mỗi người mỗi nơi nhưng bà hàng xóm nói rằng nếu có số phận (mà tôi dùng từ là "có duyên") thì sẽ gặp lại nhiều, thậm chí sẽ lại chung hộ khẩu ấy chứ!
Thế nhé, chúc bà hàng xóm luôn vui và sẽ thấy thú vị khi đọc mấy dòng hồi tưởng này.
Và nhớ là sau khi đọc phải comment đấy!
BBb
Wednesday, September 22, 2010
Tro lai Sapa - Back to Sapa
That bat ngo la vao dau thang 9/2010 vua roi, minh lai cơ hội quay trở lại Sapa.
Cơ hội là thế này, tổ chức SNV cần tìm phiên dịch cho đoàn công tác của họ ở tp Lào Cai và Lai Châu. Nhưng Hà đang chuẩn bị deliver baby rồi nên Hà giới thiệu mình.
Oops! Đúng là một cơ hội tốt! Thế là tôi có cơ hội được quay lại khu vực Tây Bắc Việt Nam, đặc biệt là đến Lai Châu, một tỉnh Tây Bắc xa xôi, nghèo nhất cả nước, giáp Trung Quốc, 1 tỉnh mà tôi nghe đến nhiều mà chưa bao giờ đặt chân tới. Điều đó làm tôi hứng thú nhất khi quyết định nhận lời hợp tác với SNV.
Từ khi về làm ở HP, cũng rất ít đi công tác. Chủ yếu là làm việc ở HP thôi. Vì thế, lâu lắm rồi mới lại khăn gói lên đường. Tuy đã quen với việc đó rồi nhưng là này cũng vẫn cảm thấy thú vị tại vì tôi sẽ gặp những người mới. Không biết mình sẽ được đón nhận ra sao và họ như thế nào để mình đón nhận họ... Không biết chuyến đi có những gì thú vị không?
Tối chủ nhật tôi xuất phát ở HP lúc 5h, đến HN lúc 7.30 (Hà Nội lúc nào cũng đông đúc, nhộn nhịp), vào ga Hàng Cỏ để hỏi lại xem có đúng là cửa vào tàu đi Sapa là ở ga Hàng Cỏ hay không. Hú hu, vẫn còn sớm, tranh thủ nhét cái gì vào bụng đã. Cảm giác bước ra ngoài, lang thang trên vỉa hè Hà Nội cũng có vẻ hay hay. Chén xong bát phở trộn, quay lại ga Hàng Cỏ, mua 1 chai nước, ngó nghiêng một lúc thì thấy có 1 chị người VN và một anh khoai tây. Tôi đoán là đoàn cán bộ của SNV. Tôi ra hỏi, họ nói đúng rồi. He he, vạn sự khởi đầu của mình không nan rồi! Sau đó thấy vài người nữa. Tôi ra chào hỏi, trình diện với và nhận diện client của mình - là một anh khoai tây. Tôi chào và nói dăm câu ba điều, nhưng anh có vẻ ít nói! Anh cũng chỉ nói lại mấy câu xã giao! Chẳng biết thế nào, cảm thấy bác này ít nói thế này thì không biết có vấn đề không??? Chẳng sao, kệ bác, mình cứ làm hết sức thôi. Dẫu sao thì SNV cũng đã quyết định thuê mình rồi...Tôi có vẻ lo lắng băn khoăn một chút nhưng rồi lại tự trấn tĩnh mình như thế...
Một cái hay nữa là tôi có vé tàu rồi trong khi một vài người khác vẫn chưa có.
Thế là tôi vào trước. Tôi lên tàu SP1. Tàu rất lịch sự, điều hòa, mỗi toa có 4 giường, các giường đều có gối và đệm. Trong toa còn có TV và nước uống, trải thảm và đèn điện bài trí khá là ấm cúng. Lần trước tôi đi Sapa chơi nhưng đi tàu khác không xịn như tàu này...Lại một khởi đầu tốt nữa rồi he he!
Một chút sau, mọi người cũng lên. Trong toa của tôi có 2 khoai tây (bao gồm bác client của tôi) và một chị phiên dịch. Chị đang là giảng viên t.Anh của trường ĐH quan ly và cong nghe HN. Chị cũng tung đi dịch cho SNV vài lần rồi. Tôi trông chị và bảo chị giống ca sĩ Hồng NHung. Chị cũng rất thân thiện và vui vẻ! Bác client của chị thì rất là tếu táo, chẳng bù với bác client của tôi, rất ít nói (có lẽ điềm đạm thì đúng hơn). Nhưng tóm lại tôi có cảm giác bác không thích nói nhiều, vì thế tôi cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ nghe chị bạn phien dịch nói chuỵen với client của chị ấy là chủ yếu...
Good night...Sau mấy câu chuyện trên trời dưới biển, mọi người đi ngủ! ... Sau 30 phút, tôi đoan thế, thì tôi cũng chìm vào giấc ngủ...Bây giờ trên tàu rồi, ở ngoài có mưa gió thì cũng chẳng sao, mà có khi lại làm cho mình ngủ ngon hơn...Tôi rất thích ngủ trong một ngôi nhà kiên cố trong 1 đêm mưa gió...
5.30 mọi người đến ga Lào Cai. Tôi có dịp thấy hết mọi người trong đoàn. Bọn tôi vào khách sạn Thiên Hải, tranh thủ have a shower before breakfast, sau đó sẽ đến làm việc ở UBND tỉnh Lào Cai...
Anh bạn share phòng với tôi cũng sinh năm 1982, mới học master ở Úc về và mới vào SNV làm Advisor. Siêu quá!
Buổi làm việc ở UBND tỉnh Lào Cai tập trung vào tổng kết dự án sau 3 năm thực hiện và định hướng cho thời gian tiếp...Tôi lại re-practice công việc whisper translation cho client của tôi. Lúc này, tôi có điều kiện tiếp xúc nhiều hơn với bác client này. Ấn tượng về bác là tốt....
Quay trở lại SApa
Tối hôm đầu tiên, tôi và bác client cùng với 1 anh advisor nguoi Da Nang lên ngủ ở Sapa để sáng hôm sau đi Lai Chau. Wow, thật bất ngờ vì tôi không nghĩ là minh lại có cơ hội quay trở lại Sapa.
....
sau 45 phút, Sapa đã hiện ra. Mọi thứ vẫn như lần truoc. Chỉ khác là tối đó tôi được ngủ ở Royal View Hotel. Khách sạn này, tôi đoán, cũng thuộc loại top ở Sapa rồi. Tôi vẫn rất thú vị với việc nói chuyện với người H-mong, người Dzao, đi dạo ở các sạp hàng, nói chuyện với các em bé người H-mong...
Đối với tôi, đây là điều thú vị nhất. Tôi thấy người dân Sapa nhìn chung là thân thiện, đặc biệt là người H'mong, người Dzao. Trong những bộ trang phục sinh động, trông họ lúc nào cũng nhiều nét hấp dẫn khiến mình muốn nói chuyện.
Vì tôi lại thích tiếng Anh nên việc phụ nữ và trẻ em H'mong nói tiếng Anh giỏi làm cho tôi rất thích thú. Tôi quyết phải nói chuyện tiếng Anh với một vài người bản địa ở đây.
Nhận phòng xong, cố gắng đánh một giấc vì đi từ HP-HN-Lào Cai suốt gần 15 tiếng. Nhưng chẳng sáng mai lại đi rồi, không tranh thủ khám phá Sapa thì sẽ chẳng có cơ hội đâu. Cứ nghĩ thế nên chẳng ngủ nổi. Tắm vèo một cái và quyết định ra ngoài xem Sapa có gì hay không. Mấy anh cán bộ của SNV tối đó có một party khai trương cái bar mới nên sẽ tới đó dự. Họ có rủ tôi tới nhưng tôi từ chối. Và thế là phụp một cái xuống đường. Wow, một gallery rất đẹp nằm ngay bên đường. Qua 2 cánh cửa kính đại, những bức tranh khung về Sapa bắt mắt khiến tôi dừng lại. Thử vào xem cho thích mắt. Đúng là đẹp tuyệt, mà sorri, không phải tranh là mà là ảnh chụp nên cảnh vật và con người thật mà. Đang mê mải ngắm nghía, một giọng nói: 'Hello, you. What can I help you?'. Một chị người H'mong bước ra trong trang phục H'mong, rất tự tin và lịch sự. Thế là tôi như ước gì được lấy, tranh thủ phải practice English với chị ấy ngay. Chị ấy hỏi: Where are you from? Tôi hỏi lại: Where do you think I am from? Chị trả lời: I think you are Vietnamese bằng một giọng phát âm rất chuẩn. Có lẽ người H'mong có năng khiếu nói tiếng Anh hay sao ấy mà ai nói nghe cũng rất là trôi chảy, âm điệu giống native English speakers và nghe cứ thích nghe mãi. Chị còn giới thiệu: the owner of the gallery teaches me English. He is the author of the pictures here...Nói chuyện với người H'mong luon luon thú vị, kể cả là nói bằng tiếng Việt. Tuy nhiên, nhiều nguoi H'mong nói t.Anh giỏi hơn t.Viet...
Đang nói chuyện với chị bán hàng dân tộc H'mong, điện thoại có chuông. Hóa ra là bác client gọi điện hỏi xem tôi có muốn ăn tối cùng bác ý và anh advisor hay không. Tôi nói là có. Vì thế, tôi có buổi ăn tối cùng với họ (cõ lẽ là buổi làm việc, tiếp xúc đầu tiên giữa các thành viên trong nhóm). Vì thế, tôi cũng còn vừa ăn, vừa nói chuyện và vừa dò xem ý mọi người thế nào ...). Một cô gái mà tôi đoán có lẽ là dân thủ đô lên Sapa là bạn của anh advisor. Hóa ra, buổi khai trương quán bar tối nay chính là thuộc về bà chủ này. Vài câu chuyện qua lại, tôi cũng ăn xong bữa tối. Tôi chúc mọi người buổi tối khai trương quán bar vui vẻ và quyết định ăn mảnh thôi (đi khám phá Sapa một mình thôi).
....
Bắt đầu đi đâu trước nhỉ? Hm, thử ngó qua shop lưu niệm này xem sao? Trong rất là sành điệu với giày dép, quần áo, tượng, túi xách...phong cách giống như những shop souvenir ở phố cổ Hà Nội. Nhưng bạn bán hàng thì hơi thiếu thân thiện...Vào trong xem thì cũng không có gì độc đáo lắm...
Tôi dảo bước tiếp ra khu trung tâm Sapa về phía nhà thờ Sapa và chợ tình (còn lại cái tên thôi nhé chứ đến đây không có tình yêu đâu mà mua - nghe nói thỉnh thoảng vẫn có vài cô gái H'mong và chàng trai H'mong nhảy và thổi khèn nhưng đó là diễn viên rồi). Buổi tối nay vắng hơn buổi tối trong đợt đi Sapa lần trước.
Nhưng tôi vẫn gặp những bà cụ người Dzao bên những mẹt hàng lưu niệm mặc dù các bà không nhận ra tôi. Có bà đã bắt đầu ngủ gật rồi mà vẫn lưa thưa khách hàng quá.
Tôi bước tiếp lên các bậc thềm nhà thờ thị trấn Sapa (nhà thờ này nhỏ thôi nhưng trông rất hợp với thị trấn Sapa). Lác đác có một số em nhỏ đang đi bán hàng rong, hoặc địu em đi theo mẹ bán hàng. Mấy em nhỏ thấy tôi đang nhìn về phía các em thì đã tiến lại gần và tất nhiên là hỏi "Chú mua hàng cho cháu đi". "Chú không mua đâu, chú chỉ muốn nói chuyện với các cháu thôi, được không?" - Tôi đáp thế.
Có vẻ như các em cũng đều mệt sau một ngày chào hàng rồi nên cũng không còn đủ sức để nài nỉ khách hàng nữa; và hình như cũng do các em mệt nên cũng muốn tiếp xúc với khách hàng qua những câu chuyện chứ không phải là mục đích bán hàng.
Tôi hỏi các em nhà ở đâu, có xa không, đi cùng với ai, nhà có mấy người, các em còn đi học không, các e thích đi học không? Về nhà muộn có sợ ma không....
Các em nói nhà trong bản Cát Cát, nhà có nhiều người lắm, nghèo lắm, đói lắm nên học buổi sáng còn các buổi khác đi bán hàng với mẹ/với các bạn cùng bản. Bố và anh em trai thì chỉ ở nhà, làm nương, vào rừng lấy củi, và uống rượu chứ không đi bán hàng bao giờ. Bố các em thích con trai lắm. Bố bảo mẹ phải đẻ đến khi nào có con trai thì mới thôi vì con trai sau này sẽ ở nhà chăm sóc bố mẹ, chứ không đi lấy chồng như con gái...Tôi làm cho các tổ chức phí chính phủ và được nghe nhiều về gender (giới) và bay giờ thì thực sự đang được nghe các câu chuyện về sự bất bình đẳng giới ở vùng cao...Rõ ràng, người dân vùng cao ở đây còn lạc hậu quá phải không?
Rất ít người theo học đến hết PTTH. Qua câu chuyện với các em, tôi nghĩ rằng trẻ em ở đây học hết tiểu học đã là tốt lắm rồi. Sapa đẹp, du lịch phát triển nhưng trẻ em đi học thì vẫn còn ít quá vì các em còn phải nghỉ học để đi bán hàng rong/làm tour guide...Những suy nghĩ làm tôi trầm đi và các em cũng thế!
Thôi Thăng àh, những băn khoăn trăn trở thì hãy tạm gác lại đã. Hãy giúp các em vui lên! Ah, mình có đem theo máy ảnh mà! Hỏi xem các em có thích chụp hình không thì chụp cho các em đi. Có thể dạy các em một bài hát nào đó. Và tất nhiên đề nghị các em hát tặng mình một bài chứ nhỉ. Mình cũng tò mò muốn biết bài hát của trẻ em H'mong thì như thế nào? ...
Và bạn biết không? Các em xấu hổ và chẳng chịu hát bài nào tặng tôi cả. Các em nghe tôi hát, có vẻ thích, muốn hát theo mà cứ xấu hổ. Nhưng phải nói rằng các em rất ngoan và dễ thương.
À mà tôi quên không hỏi xem các em muốn ăn gì, uống gì thì tôi sẽ chiêu đãi. "Thế các cháu muốn uống gì, ăn gì để chú mua cho (dùng từ "khao" thì các cháu không hiểu đâu). Các em lại xấu hổ, chẳng dám nói, mà tôi biết các em cũng muốn uống hoặc ăn gì đó. Trẻ con thì làm sao mà không thích quà cơ chứ. Hỏi mãi, hỏi mãi, một em mới nói là thích ăn thịt nướng (chả là gần nhà thờ có một phố Nướng mà). Nhưng tôi gợi ý các em ăn bim bim và uống sữa đi vì cảm thấy mấy cái đó vệ sinh hơn và cuối cùng các e cũng đồng ý (nhưng qua đó, tôi hiểu rằng có lẽ các bữa ăn của các em vẫn còn thiếu nhiều thịt - chứ các cháu nhà mình thì chắc chắn sẽ đòi bim bim mà không đòi thịt đâu). Tôi đưa sữa, bim bim cho các em và chào tạm biệt. Nhưng lúc đó thì một em lại nói: "cháu muốn hát tặng chú một bài có được không ạ?". "Ôi, thế thì còn gì bằng! Cháu hát đi, thế mà nãy giờ cháu không hát". Bài hát tiếng Kinh mà em hát tôi chưa nghe bao giờ nhưng rất là hay (các bạn nghe thử trong video clip nhé!)...
Cơ hội là thế này, tổ chức SNV cần tìm phiên dịch cho đoàn công tác của họ ở tp Lào Cai và Lai Châu. Nhưng Hà đang chuẩn bị deliver baby rồi nên Hà giới thiệu mình.
Oops! Đúng là một cơ hội tốt! Thế là tôi có cơ hội được quay lại khu vực Tây Bắc Việt Nam, đặc biệt là đến Lai Châu, một tỉnh Tây Bắc xa xôi, nghèo nhất cả nước, giáp Trung Quốc, 1 tỉnh mà tôi nghe đến nhiều mà chưa bao giờ đặt chân tới. Điều đó làm tôi hứng thú nhất khi quyết định nhận lời hợp tác với SNV.
Từ khi về làm ở HP, cũng rất ít đi công tác. Chủ yếu là làm việc ở HP thôi. Vì thế, lâu lắm rồi mới lại khăn gói lên đường. Tuy đã quen với việc đó rồi nhưng là này cũng vẫn cảm thấy thú vị tại vì tôi sẽ gặp những người mới. Không biết mình sẽ được đón nhận ra sao và họ như thế nào để mình đón nhận họ... Không biết chuyến đi có những gì thú vị không?
Tối chủ nhật tôi xuất phát ở HP lúc 5h, đến HN lúc 7.30 (Hà Nội lúc nào cũng đông đúc, nhộn nhịp), vào ga Hàng Cỏ để hỏi lại xem có đúng là cửa vào tàu đi Sapa là ở ga Hàng Cỏ hay không. Hú hu, vẫn còn sớm, tranh thủ nhét cái gì vào bụng đã. Cảm giác bước ra ngoài, lang thang trên vỉa hè Hà Nội cũng có vẻ hay hay. Chén xong bát phở trộn, quay lại ga Hàng Cỏ, mua 1 chai nước, ngó nghiêng một lúc thì thấy có 1 chị người VN và một anh khoai tây. Tôi đoán là đoàn cán bộ của SNV. Tôi ra hỏi, họ nói đúng rồi. He he, vạn sự khởi đầu của mình không nan rồi! Sau đó thấy vài người nữa. Tôi ra chào hỏi, trình diện với và nhận diện client của mình - là một anh khoai tây. Tôi chào và nói dăm câu ba điều, nhưng anh có vẻ ít nói! Anh cũng chỉ nói lại mấy câu xã giao! Chẳng biết thế nào, cảm thấy bác này ít nói thế này thì không biết có vấn đề không??? Chẳng sao, kệ bác, mình cứ làm hết sức thôi. Dẫu sao thì SNV cũng đã quyết định thuê mình rồi...Tôi có vẻ lo lắng băn khoăn một chút nhưng rồi lại tự trấn tĩnh mình như thế...
Một cái hay nữa là tôi có vé tàu rồi trong khi một vài người khác vẫn chưa có.
Thế là tôi vào trước. Tôi lên tàu SP1. Tàu rất lịch sự, điều hòa, mỗi toa có 4 giường, các giường đều có gối và đệm. Trong toa còn có TV và nước uống, trải thảm và đèn điện bài trí khá là ấm cúng. Lần trước tôi đi Sapa chơi nhưng đi tàu khác không xịn như tàu này...Lại một khởi đầu tốt nữa rồi he he!
Một chút sau, mọi người cũng lên. Trong toa của tôi có 2 khoai tây (bao gồm bác client của tôi) và một chị phiên dịch. Chị đang là giảng viên t.Anh của trường ĐH quan ly và cong nghe HN. Chị cũng tung đi dịch cho SNV vài lần rồi. Tôi trông chị và bảo chị giống ca sĩ Hồng NHung. Chị cũng rất thân thiện và vui vẻ! Bác client của chị thì rất là tếu táo, chẳng bù với bác client của tôi, rất ít nói (có lẽ điềm đạm thì đúng hơn). Nhưng tóm lại tôi có cảm giác bác không thích nói nhiều, vì thế tôi cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ nghe chị bạn phien dịch nói chuỵen với client của chị ấy là chủ yếu...
Good night...Sau mấy câu chuyện trên trời dưới biển, mọi người đi ngủ! ... Sau 30 phút, tôi đoan thế, thì tôi cũng chìm vào giấc ngủ...Bây giờ trên tàu rồi, ở ngoài có mưa gió thì cũng chẳng sao, mà có khi lại làm cho mình ngủ ngon hơn...Tôi rất thích ngủ trong một ngôi nhà kiên cố trong 1 đêm mưa gió...
5.30 mọi người đến ga Lào Cai. Tôi có dịp thấy hết mọi người trong đoàn. Bọn tôi vào khách sạn Thiên Hải, tranh thủ have a shower before breakfast, sau đó sẽ đến làm việc ở UBND tỉnh Lào Cai...
Anh bạn share phòng với tôi cũng sinh năm 1982, mới học master ở Úc về và mới vào SNV làm Advisor. Siêu quá!
Buổi làm việc ở UBND tỉnh Lào Cai tập trung vào tổng kết dự án sau 3 năm thực hiện và định hướng cho thời gian tiếp...Tôi lại re-practice công việc whisper translation cho client của tôi. Lúc này, tôi có điều kiện tiếp xúc nhiều hơn với bác client này. Ấn tượng về bác là tốt....
Quay trở lại SApa
Tối hôm đầu tiên, tôi và bác client cùng với 1 anh advisor nguoi Da Nang lên ngủ ở Sapa để sáng hôm sau đi Lai Chau. Wow, thật bất ngờ vì tôi không nghĩ là minh lại có cơ hội quay trở lại Sapa.
....
sau 45 phút, Sapa đã hiện ra. Mọi thứ vẫn như lần truoc. Chỉ khác là tối đó tôi được ngủ ở Royal View Hotel. Khách sạn này, tôi đoán, cũng thuộc loại top ở Sapa rồi. Tôi vẫn rất thú vị với việc nói chuyện với người H-mong, người Dzao, đi dạo ở các sạp hàng, nói chuyện với các em bé người H-mong...
Đối với tôi, đây là điều thú vị nhất. Tôi thấy người dân Sapa nhìn chung là thân thiện, đặc biệt là người H'mong, người Dzao. Trong những bộ trang phục sinh động, trông họ lúc nào cũng nhiều nét hấp dẫn khiến mình muốn nói chuyện.
Vì tôi lại thích tiếng Anh nên việc phụ nữ và trẻ em H'mong nói tiếng Anh giỏi làm cho tôi rất thích thú. Tôi quyết phải nói chuyện tiếng Anh với một vài người bản địa ở đây.
Nhận phòng xong, cố gắng đánh một giấc vì đi từ HP-HN-Lào Cai suốt gần 15 tiếng. Nhưng chẳng sáng mai lại đi rồi, không tranh thủ khám phá Sapa thì sẽ chẳng có cơ hội đâu. Cứ nghĩ thế nên chẳng ngủ nổi. Tắm vèo một cái và quyết định ra ngoài xem Sapa có gì hay không. Mấy anh cán bộ của SNV tối đó có một party khai trương cái bar mới nên sẽ tới đó dự. Họ có rủ tôi tới nhưng tôi từ chối. Và thế là phụp một cái xuống đường. Wow, một gallery rất đẹp nằm ngay bên đường. Qua 2 cánh cửa kính đại, những bức tranh khung về Sapa bắt mắt khiến tôi dừng lại. Thử vào xem cho thích mắt. Đúng là đẹp tuyệt, mà sorri, không phải tranh là mà là ảnh chụp nên cảnh vật và con người thật mà. Đang mê mải ngắm nghía, một giọng nói: 'Hello, you. What can I help you?'. Một chị người H'mong bước ra trong trang phục H'mong, rất tự tin và lịch sự. Thế là tôi như ước gì được lấy, tranh thủ phải practice English với chị ấy ngay. Chị ấy hỏi: Where are you from? Tôi hỏi lại: Where do you think I am from? Chị trả lời: I think you are Vietnamese bằng một giọng phát âm rất chuẩn. Có lẽ người H'mong có năng khiếu nói tiếng Anh hay sao ấy mà ai nói nghe cũng rất là trôi chảy, âm điệu giống native English speakers và nghe cứ thích nghe mãi. Chị còn giới thiệu: the owner of the gallery teaches me English. He is the author of the pictures here...Nói chuyện với người H'mong luon luon thú vị, kể cả là nói bằng tiếng Việt. Tuy nhiên, nhiều nguoi H'mong nói t.Anh giỏi hơn t.Viet...
Đang nói chuyện với chị bán hàng dân tộc H'mong, điện thoại có chuông. Hóa ra là bác client gọi điện hỏi xem tôi có muốn ăn tối cùng bác ý và anh advisor hay không. Tôi nói là có. Vì thế, tôi có buổi ăn tối cùng với họ (cõ lẽ là buổi làm việc, tiếp xúc đầu tiên giữa các thành viên trong nhóm). Vì thế, tôi cũng còn vừa ăn, vừa nói chuyện và vừa dò xem ý mọi người thế nào ...). Một cô gái mà tôi đoán có lẽ là dân thủ đô lên Sapa là bạn của anh advisor. Hóa ra, buổi khai trương quán bar tối nay chính là thuộc về bà chủ này. Vài câu chuyện qua lại, tôi cũng ăn xong bữa tối. Tôi chúc mọi người buổi tối khai trương quán bar vui vẻ và quyết định ăn mảnh thôi (đi khám phá Sapa một mình thôi).
....
Bắt đầu đi đâu trước nhỉ? Hm, thử ngó qua shop lưu niệm này xem sao? Trong rất là sành điệu với giày dép, quần áo, tượng, túi xách...phong cách giống như những shop souvenir ở phố cổ Hà Nội. Nhưng bạn bán hàng thì hơi thiếu thân thiện...Vào trong xem thì cũng không có gì độc đáo lắm...
Tôi dảo bước tiếp ra khu trung tâm Sapa về phía nhà thờ Sapa và chợ tình (còn lại cái tên thôi nhé chứ đến đây không có tình yêu đâu mà mua - nghe nói thỉnh thoảng vẫn có vài cô gái H'mong và chàng trai H'mong nhảy và thổi khèn nhưng đó là diễn viên rồi). Buổi tối nay vắng hơn buổi tối trong đợt đi Sapa lần trước.
Nhưng tôi vẫn gặp những bà cụ người Dzao bên những mẹt hàng lưu niệm mặc dù các bà không nhận ra tôi. Có bà đã bắt đầu ngủ gật rồi mà vẫn lưa thưa khách hàng quá.
Tôi bước tiếp lên các bậc thềm nhà thờ thị trấn Sapa (nhà thờ này nhỏ thôi nhưng trông rất hợp với thị trấn Sapa). Lác đác có một số em nhỏ đang đi bán hàng rong, hoặc địu em đi theo mẹ bán hàng. Mấy em nhỏ thấy tôi đang nhìn về phía các em thì đã tiến lại gần và tất nhiên là hỏi "Chú mua hàng cho cháu đi". "Chú không mua đâu, chú chỉ muốn nói chuyện với các cháu thôi, được không?" - Tôi đáp thế.
Có vẻ như các em cũng đều mệt sau một ngày chào hàng rồi nên cũng không còn đủ sức để nài nỉ khách hàng nữa; và hình như cũng do các em mệt nên cũng muốn tiếp xúc với khách hàng qua những câu chuyện chứ không phải là mục đích bán hàng.
Tôi hỏi các em nhà ở đâu, có xa không, đi cùng với ai, nhà có mấy người, các em còn đi học không, các e thích đi học không? Về nhà muộn có sợ ma không....
Các em nói nhà trong bản Cát Cát, nhà có nhiều người lắm, nghèo lắm, đói lắm nên học buổi sáng còn các buổi khác đi bán hàng với mẹ/với các bạn cùng bản. Bố và anh em trai thì chỉ ở nhà, làm nương, vào rừng lấy củi, và uống rượu chứ không đi bán hàng bao giờ. Bố các em thích con trai lắm. Bố bảo mẹ phải đẻ đến khi nào có con trai thì mới thôi vì con trai sau này sẽ ở nhà chăm sóc bố mẹ, chứ không đi lấy chồng như con gái...Tôi làm cho các tổ chức phí chính phủ và được nghe nhiều về gender (giới) và bay giờ thì thực sự đang được nghe các câu chuyện về sự bất bình đẳng giới ở vùng cao...Rõ ràng, người dân vùng cao ở đây còn lạc hậu quá phải không?
Rất ít người theo học đến hết PTTH. Qua câu chuyện với các em, tôi nghĩ rằng trẻ em ở đây học hết tiểu học đã là tốt lắm rồi. Sapa đẹp, du lịch phát triển nhưng trẻ em đi học thì vẫn còn ít quá vì các em còn phải nghỉ học để đi bán hàng rong/làm tour guide...Những suy nghĩ làm tôi trầm đi và các em cũng thế!
Thôi Thăng àh, những băn khoăn trăn trở thì hãy tạm gác lại đã. Hãy giúp các em vui lên! Ah, mình có đem theo máy ảnh mà! Hỏi xem các em có thích chụp hình không thì chụp cho các em đi. Có thể dạy các em một bài hát nào đó. Và tất nhiên đề nghị các em hát tặng mình một bài chứ nhỉ. Mình cũng tò mò muốn biết bài hát của trẻ em H'mong thì như thế nào? ...
Và bạn biết không? Các em xấu hổ và chẳng chịu hát bài nào tặng tôi cả. Các em nghe tôi hát, có vẻ thích, muốn hát theo mà cứ xấu hổ. Nhưng phải nói rằng các em rất ngoan và dễ thương.
À mà tôi quên không hỏi xem các em muốn ăn gì, uống gì thì tôi sẽ chiêu đãi. "Thế các cháu muốn uống gì, ăn gì để chú mua cho (dùng từ "khao" thì các cháu không hiểu đâu). Các em lại xấu hổ, chẳng dám nói, mà tôi biết các em cũng muốn uống hoặc ăn gì đó. Trẻ con thì làm sao mà không thích quà cơ chứ. Hỏi mãi, hỏi mãi, một em mới nói là thích ăn thịt nướng (chả là gần nhà thờ có một phố Nướng mà). Nhưng tôi gợi ý các em ăn bim bim và uống sữa đi vì cảm thấy mấy cái đó vệ sinh hơn và cuối cùng các e cũng đồng ý (nhưng qua đó, tôi hiểu rằng có lẽ các bữa ăn của các em vẫn còn thiếu nhiều thịt - chứ các cháu nhà mình thì chắc chắn sẽ đòi bim bim mà không đòi thịt đâu). Tôi đưa sữa, bim bim cho các em và chào tạm biệt. Nhưng lúc đó thì một em lại nói: "cháu muốn hát tặng chú một bài có được không ạ?". "Ôi, thế thì còn gì bằng! Cháu hát đi, thế mà nãy giờ cháu không hát". Bài hát tiếng Kinh mà em hát tôi chưa nghe bao giờ nhưng rất là hay (các bạn nghe thử trong video clip nhé!)...
Wednesday, July 28, 2010
My birthday in CESVI office
I feel so lucky to have chance to work for CESVI in Hai Phong because everything here is wonderful: Friendly and kind-hearted colleagues; beautiful office and fresh green surrounding, not to mention that I have chance to work and live in Hai Phong... I have talked about this in my previous entries.
Today my colleagues in the office gave me flowers and presents for my birthday. They are just so considerate people.
Today my colleagues in the office gave me flowers and presents for my birthday. They are just so considerate people.
Dear my colleagues, please accept my sincere thanks for your kindness and being considerate to me...
Wednesday, July 21, 2010
My CV
1. My CV in Vietnamese (this is updated up to Dec 2008):
http://www.scribd.com/doc/19007664/CV-Nguyen-Duy-Thang-TransVN
2. My CV in English (this summary CV is updated up to 21 Jul 2010):
http://www.scribd.com/doc/34627781/CV-for-Teaching-21-Jul-2010
http://www.scribd.com/doc/19007664/CV-Nguyen-Duy-Thang-TransVN
2. My CV in English (this summary CV is updated up to 21 Jul 2010):
http://www.scribd.com/doc/34627781/CV-for-Teaching-21-Jul-2010
Monday, July 19, 2010
learning dance sport
Wow, it is already one month that I have been back in Hai Phong.
Now I am almost also back to my previous daily schedule: morning exercise in Thien Van hill, breakfast at home, work in office and some English classes at home on evening and weekend.
But some new things are that I do not have lunch outside my office as when I worked in WV before but now I bring lunch from home to office and have lunch in office. It's more convenient and hygienic, and also to avoid the terrible heat from the sun during these dog-days.
ONe more new thing is that I have registered to learn dance sport in Hai Phong Youth Culture and Sport Palace (just ABC lessons of dance sport) and find a lot of fun there (now still basic techniques of Cha cha cha). I go to the dancing class just after my office working time.
I am sure that one of the things that ensures you will be a good dancer is that you need to have a cool body (good figure/shape). This is impossible for me hi hi hi. But will try to follow the class to the end to at least know how to perform simple common dances and also to keep fit.
Now I am almost also back to my previous daily schedule: morning exercise in Thien Van hill, breakfast at home, work in office and some English classes at home on evening and weekend.
But some new things are that I do not have lunch outside my office as when I worked in WV before but now I bring lunch from home to office and have lunch in office. It's more convenient and hygienic, and also to avoid the terrible heat from the sun during these dog-days.
ONe more new thing is that I have registered to learn dance sport in Hai Phong Youth Culture and Sport Palace (just ABC lessons of dance sport) and find a lot of fun there (now still basic techniques of Cha cha cha). I go to the dancing class just after my office working time.
I am sure that one of the things that ensures you will be a good dancer is that you need to have a cool body (good figure/shape). This is impossible for me hi hi hi. But will try to follow the class to the end to at least know how to perform simple common dances and also to keep fit.
Friday, July 9, 2010
already back to Hai Phong
I have been back to work and live in Hai Phong for 3 weeks now.
The feeling of living and working in my home town is always wonderful. Hai Phong is also an exciting city. You can find everything here as in Hanoi but it is less crowded and more peaceful than in Hanoi.
Now I am working for one Italian NGO named CESVI. The project office is based in a very beautiful small closed village near Quan Ngua lake and Hai Phong city Youth Culture Palace.
The village used to accommadate Finnish specialists living and working in Hai Phong in the water supply project 20 years ago. However, now is is still a very charming place. It has 5 villas surrounded with green gardens.
My office is a half of one villa. People in my office are very nice ones. Besides working hours, we are friends.
I have lunch in the office.
These are some pix of my office...
The feeling of living and working in my home town is always wonderful. Hai Phong is also an exciting city. You can find everything here as in Hanoi but it is less crowded and more peaceful than in Hanoi.
Now I am working for one Italian NGO named CESVI. The project office is based in a very beautiful small closed village near Quan Ngua lake and Hai Phong city Youth Culture Palace.
The village used to accommadate Finnish specialists living and working in Hai Phong in the water supply project 20 years ago. However, now is is still a very charming place. It has 5 villas surrounded with green gardens.
My office is a half of one villa. People in my office are very nice ones. Besides working hours, we are friends.
I have lunch in the office.
These are some pix of my office...
Tuesday, July 6, 2010
children of my family
I have 2 nephews and 4 niecies. The oldest one was born in 1993 and the youngest one was born in 2000. I have been very close to them since they were born. I teach them English and give them relaxation opportunity every year. This year, we went to Do Son...
Friday, July 2, 2010
Trại hè kỹ năng sống cho trẻ em
Dự án “Tăng cường liên kết hỗ trợ giữa việc chăm sóc tại nhà/cộng đồng và các dịch vụ điều trị HIV dành cho người có HIV và trẻ em bị ảnh hưởng bởi HIV ở quận Dương Kinh & huyện Kiến Thụy, thành phố Hải Phòng” do tổ chức CESVI và Trung tâm Truyền thông Giáo dục Sức khoẻ Hải Phòng thực hiện bằng nguồn tài trợ của PEPFAR/USAID đã tổ chức trại hè kỹ năng sống cho 100 trẻ em có hoàn cảnh khó khăn của huyện Dương Kinh và Kiến Thụy từ ngày 27 đến 30 tháng 6 năm 2010 tại Trung tâm hoạt động hè thiếu nhi Đồ Sơn.
Trại hè đã thực sự là một phần thưởng giúp các em được thư giãn sau một năm học. Các em đã được tham gia các trò chơi tập thể, được tắm biển Đồ Sơn, được tham gia lửa trại và thật tuyệt vời là các em đã có cơ hội lên sân khấu thể hiện các tiết mục văn nghệ, đóng kịch, biểu diễn thời trang… Tuy tiếng hát, vai diễn của các em chưa thật sự nhuần nhuyễn do không có thời gian luyện tập nhiều và quan trọng là các em không có cơ hội lên sân khấu nhưng đó đã thực sự là nỗ lực rất lớn với các em với tất cả sự háo hức, say mê. Em Phạm Thị Thu, một học sinh lớp 9 nói: “Tất cả bạn trong nhóm em thật sự cảm thấy hồi hộp nhưng cũng vô cùng háo hức trước buổi tổng diễn các tiết mục trong đêm lửa trại vì đó là lần đầu tiên trong đời chúng em đứng hát trên sân khấu. Có cả âm nhạc và sự cổ vũ của các thầy cô và toàn thể các bạn nữa. Bây giờ em và các bạn trong nhóm đều cảm thấy tự tin hơn trước rất nhiều. Chúng em cảm thấy ở hội trại, chúng em luôn được các thầy cô động viên và hướng dẫn nhiệt tình. Chúng em thấy ý kiến của chúng em luôn được người lớn lắng nghe”.
Tham gia hội trại không chỉ đem lại cho các em cơ hội được vui chơi, giải trí mà còn là một sân chơi kiến thức giúp các em tìm hiểu về các vấn đề học đường, đặc biệt là ma túy, HIV (học sinh trung học) và phòng chống tai nạn thương tích, học cách vệ sinh cá nhân: Đánh răng và rửa tay đúng cách (học sinh tiểu học).
Tất cả các kiến thức trên đều được truyền tải tới các em theo phương thức học tập khuyến khích sự tham gia tích cực của chính các em có lồng ghép với các kỹ năng sống cần thiết như: Kỹ năng làm việc theo nhóm, kỹ năng thuyết trình, kỹ năng giao tiếp và kỹ năng tư duy sáng tạo.
“Em chưa bao giờ được đi học ở đâu đặc biệt và mới lạ như ở đây. Chúng em luôn được khuyến khích làm việc theo nhóm và bạn nào cũng phải tham gia. Em thường cảm thấy rất nhút nhát, xấu hổ khi phát biểu ý kiến nhưng trong hội trại, em đã thay mặt nhóm trình bày các kết quả bài tập nhóm. Bây giờ em có thể thuyết trình trước mọi người mà không e ngại nữa. Em sẽ không bao giờ quên được hội trại, quên được thầy cô giáo và các bạn”. Đó là phát biểu của em Vũ Thị Cúc, học sinh lớp 9, xã Đại Hợp, huyện Kiến Thụy.
Trại hè kỹ năng sống cũng là dịp để các cán bộ chăm sóc của dự án trau dồi kỹ năng làm việc với trẻ thông qua việc trực tiếp tham gia và hỗ trợ tổ chức các hoạt động trại hè.
Chị Phạm Thị Hưng, nhóm phó nhóm chăm sóc tại nhà huyện Dương Kinh cho biết: “Trại hè không chỉ là một món quà đầy ý nghĩa cho các em mà còn rất bổ ích với chúng tôi – những nhân viên chăm sóc trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Thông qua trại hè, chúng tôi có cơ hội gần gũi các em hơn. Quan trọng hơn là chúng tôi học được một số kỹ năng làm việc với trẻ và hiểu hơn tâm lý của trẻ. Rất mong dự án sẽ duy trì hoạt động này trong những năm sau”.
Hội trại chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn nên khó có thể mang lại những sự thay đổi rõ rệt trong các em nhưng rõ ràng hội trại đã có những tác động lên các suy nghĩ, thái độ và nhận thức của các em cũng như rèn luyện cho các em một số kỹ năng sống cần thiết. Dự án sẽ tiếp tục tổ chức hoạt động này vào các năm tài chính sau.
...
Monday, June 14, 2010
Good bye to Thang
From: Pham Thanh Hang
Sent: Thursday, June 10, 2010 4:57 PM
To: Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: Good bye to Thang
Dear all,
As all of you know, 15th June will be the last day of Thang with Pact Vietnam team after a year being with us. Thang will soon be joining CESVi, who is very close to Pact, with a new role as Project Officer and serving Hai Phong - his hometown. I would like to take this opportunity to thank Thang for all wonderful and dedicated contribution that he has made to Pact in general and C&T team in particular. Our team can not survive without his day-to-day solid and patient support. I wish Thang all the best and good luck in his new adventure.
I know that Thang already “do it” to all of us last week, but do hope that we will have more chance to “do it again” and enjoy his amazing voice before he leaves (and of course, after, if any chance). Good luck and all the best to Thang. I am sure he will be missed by all of us
TH
-------------------------------------------------
From: Nguyen Thanh Giang
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:40 PM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear Thang,
I would like to thank you for your support in finding information on the C&T work with our local partners. I appreciate it very much. I also enjoyed our "do it" the other evening. All the best to your job with CESVi and happy life back to your home town in Hai phong.We will miss you but I am sure we will meet again , one day ... You are alway welcome to Pact ...
Chi Giang.
-------------------------------------------------
From: Chu Phuc Thi
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:47 PM
To: Nguyen Thanh Giang
Cc: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang oi,
Thank you very much for your support to M&E team in the past time, you are very kind to all of us. I wish you all the best for your new position at CESVI. Surely we will meet again and "do it" in Hai Phong.
Anh Thi
-------------------------------------------------
From: Gabriel Levitt
Sent: Friday, June 11, 2010 8:03 AM
To: Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang,
You have made so much happen from behind the scenes here at Pact. You will be missed.
Thanks,
Gabriel Meranze Levitt, MBAPact 37A Xuan Dieu, Tay Ho District, Hanoi, Vietnam
Office Tel: 844.3719.8899 ext. 312, Mobile: 84 125 3612 712
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Diana Measham
Sent: Friday, June 11, 2010 8:42 AM
To: Gabriel Levitt; Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang! One of my first memories of you is as my secret friend in Hoi An last year. I felt so fortunate to have been assigned the sweet "new kid on the block," and to be able to celebrate your arrival as part of our team. You have a special spirit that will be greatly missed. I wish you every success as you embark on your next adventure back in your home town.
Warmly,
Diana
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Tran Thi Men
Sent: Friday, June 11, 2010 10:11 AM
To: Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Em Thang,
I am going to miss you dearly - an young guy, who is very hard working, dedicated, calm and honest, who has such a sweet voice singing Vietnamese and English love songs and certainly has been selected as a star singer in every karaoke session. Last but not least, you were also shining at the catwalk talent show :->!!!
Wish you the best of luck and great success in your future adventures.
Men
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Luong Thi My Ly
Sent: Friday, June 11, 2010 9:35 AM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear em Thang,
I’ve just known you are my fellow-countryman. I like your aspiration to serve our hometown – Hai Phong. Wish you all the best in your life and your career.
My Ly
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Nguyen Hai Thuong
Sent: Friday, June 11, 2010 9:45 AM
To: Luong Thi My Ly; Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear Thang,
Wish you are strong and tough, overcome difficulties then success with new job.
A. Thuong
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Dinh Thi Lien Hoa
Sent: Friday, June 11, 2010 8:46 AM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear em Thang,
I always wish you the very best of luck and thank you so much for everything you have brought to your work at Pact Vietnam. I miss you so much. I believe that Pact always be your house for you to come back for lunches and sharing joys, happiness and many other things. The Earth is too small and surely we will meet again.
Very best,
Chi Hoa
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Nguyen Khanh Hang
Sent: Friday, June 11, 2010 9:22 AM
To: Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang oi, I am also sorry to see you go. However, we still have a lot of chances to meet and “do it” again. I wish you all the best to your new career at CESVI which I am sure you will do very good.
Khanh Hang
Associate Program Officer - M&EPact Vietnam
37A Xuan Dieu, Tay Ho, Hanoi, Vietnam
Tel: 84 4 3719 8899 ext 304 Fax: 84 4 3719 1260 Mob: 84 983 369 182 nkhang@pactworld.org
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Pham Ngoc Yen
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:06 PM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
I feel sad to say goodbye to you, anh Thang. You are one of the first people to welcome me in PACT, always “care and support” me all the times.
I will miss your patience and great effort to support us in all kinds of activities!
It is pity that I did not “do it” with you last week, but I do believe we will always have chances. CESVI is very close to PACT and until now, Iam still in charge of World Vision (so I will come to Hai Phong) :D
Good luck for the new adventure, anh Thang!
Pham Ngoc Yen,
Program OfficerPact Vietnam 37A Xuan Dieu, Tay Ho District, Hanoi, Vietnam
Office Tel: 844.3719.8899 ext. 307, Fax: 844.3719.1260, Mobile: 849.899.76.592 pnyen@pactworld.org
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Dinh Thai Son
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:35 PM
To: Pham Ngoc Yen; Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang,
We will miss you through below pictures.
Best.
Thai Son
Sent: Thursday, June 10, 2010 4:57 PM
To: Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: Good bye to Thang
Dear all,
As all of you know, 15th June will be the last day of Thang with Pact Vietnam team after a year being with us. Thang will soon be joining CESVi, who is very close to Pact, with a new role as Project Officer and serving Hai Phong - his hometown. I would like to take this opportunity to thank Thang for all wonderful and dedicated contribution that he has made to Pact in general and C&T team in particular. Our team can not survive without his day-to-day solid and patient support. I wish Thang all the best and good luck in his new adventure.
I know that Thang already “do it” to all of us last week, but do hope that we will have more chance to “do it again” and enjoy his amazing voice before he leaves (and of course, after, if any chance). Good luck and all the best to Thang. I am sure he will be missed by all of us
TH
-------------------------------------------------
From: Nguyen Thanh Giang
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:40 PM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear Thang,
I would like to thank you for your support in finding information on the C&T work with our local partners. I appreciate it very much. I also enjoyed our "do it" the other evening. All the best to your job with CESVi and happy life back to your home town in Hai phong.We will miss you but I am sure we will meet again , one day ... You are alway welcome to Pact ...
Chi Giang.
-------------------------------------------------
From: Chu Phuc Thi
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:47 PM
To: Nguyen Thanh Giang
Cc: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang oi,
Thank you very much for your support to M&E team in the past time, you are very kind to all of us. I wish you all the best for your new position at CESVI. Surely we will meet again and "do it" in Hai Phong.
Anh Thi
-------------------------------------------------
From: Gabriel Levitt
Sent: Friday, June 11, 2010 8:03 AM
To: Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang,
You have made so much happen from behind the scenes here at Pact. You will be missed.
Thanks,
Gabriel Meranze Levitt, MBAPact 37A Xuan Dieu, Tay Ho District, Hanoi, Vietnam
Office Tel: 844.3719.8899 ext. 312, Mobile: 84 125 3612 712
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Diana Measham
Sent: Friday, June 11, 2010 8:42 AM
To: Gabriel Levitt; Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang! One of my first memories of you is as my secret friend in Hoi An last year. I felt so fortunate to have been assigned the sweet "new kid on the block," and to be able to celebrate your arrival as part of our team. You have a special spirit that will be greatly missed. I wish you every success as you embark on your next adventure back in your home town.
Warmly,
Diana
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Tran Thi Men
Sent: Friday, June 11, 2010 10:11 AM
To: Vietnam All Staff
Cc: Hien Do
Subject: RE: Good bye to Thang
Em Thang,
I am going to miss you dearly - an young guy, who is very hard working, dedicated, calm and honest, who has such a sweet voice singing Vietnamese and English love songs and certainly has been selected as a star singer in every karaoke session. Last but not least, you were also shining at the catwalk talent show :->!!!
Wish you the best of luck and great success in your future adventures.
Men
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Luong Thi My Ly
Sent: Friday, June 11, 2010 9:35 AM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear em Thang,
I’ve just known you are my fellow-countryman. I like your aspiration to serve our hometown – Hai Phong. Wish you all the best in your life and your career.
My Ly
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Nguyen Hai Thuong
Sent: Friday, June 11, 2010 9:45 AM
To: Luong Thi My Ly; Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear Thang,
Wish you are strong and tough, overcome difficulties then success with new job.
A. Thuong
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Dinh Thi Lien Hoa
Sent: Friday, June 11, 2010 8:46 AM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Dear em Thang,
I always wish you the very best of luck and thank you so much for everything you have brought to your work at Pact Vietnam. I miss you so much. I believe that Pact always be your house for you to come back for lunches and sharing joys, happiness and many other things. The Earth is too small and surely we will meet again.
Very best,
Chi Hoa
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Nguyen Khanh Hang
Sent: Friday, June 11, 2010 9:22 AM
To: Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang oi, I am also sorry to see you go. However, we still have a lot of chances to meet and “do it” again. I wish you all the best to your new career at CESVI which I am sure you will do very good.
Khanh Hang
Associate Program Officer - M&EPact Vietnam
37A Xuan Dieu, Tay Ho, Hanoi, Vietnam
Tel: 84 4 3719 8899 ext 304 Fax: 84 4 3719 1260 Mob: 84 983 369 182 nkhang@pactworld.org
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Pham Ngoc Yen
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:06 PM
To: Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
I feel sad to say goodbye to you, anh Thang. You are one of the first people to welcome me in PACT, always “care and support” me all the times.
I will miss your patience and great effort to support us in all kinds of activities!
It is pity that I did not “do it” with you last week, but I do believe we will always have chances. CESVI is very close to PACT and until now, Iam still in charge of World Vision (so I will come to Hai Phong) :D
Good luck for the new adventure, anh Thang!
Pham Ngoc Yen,
Program OfficerPact Vietnam 37A Xuan Dieu, Tay Ho District, Hanoi, Vietnam
Office Tel: 844.3719.8899 ext. 307, Fax: 844.3719.1260, Mobile: 849.899.76.592 pnyen@pactworld.org
-------------------------------------------------------------------------------------
From: Dinh Thai Son
Sent: Thursday, June 10, 2010 5:35 PM
To: Pham Ngoc Yen; Pham Thanh Hang; Vietnam All Staff; Hien Do; Gabriel Levitt
Subject: RE: Good bye to Thang
Thang,
We will miss you through below pictures.
Best.
Thai Son
Subscribe to:
Posts (Atom)